Nhiều lúc nghĩ, tôi cảm thấy tổn thương vô cùng. Tôi sinh năm 1990, chồng sinh năm 1988, lấy nhau đã 13 năm nhưng suốt thời gian ấy, tôi luôn sống trong sự hoài nghi, cô đơn trong chính ngôi nhà của mình. Chồng tôi hay nhắn tin với gái, do công việc của anh ấy phải tiếp xúc với phụ nữ. Nhưng có nhiều lần, giữa đêm khuya, gái vẫn nhắn tin hỏi thăm, và anh trả lời lại những tin nhắn mà họ chưa kịp phản hồi từ chiều. Và vô tình, tôi có mặt ở đó. Dần dần, tôi bắt đầu để ý và kiểm tra điện thoại, phát hiện rằng nhiều tin nhắn đã bị xóa. Anh thanh minh với tôi rằng vì sợ tôi ghen nên mới xóa.
Và một lần nữa, tôi kiểm tra điện thoại và phát hiện chồng mình vẫn còn liên lạc với người yêu cũ từ thời còn là sinh viên. Trước đây, anh từng kể rằng hai người họ đã từng ăn ngủ với nhau. Lúc mới cưới, tôi đã nói rõ rằng chuyện quá khứ không quan trọng, nhưng từ lúc lấy tôi, anh không nên liên lạc với cô ấy nữa. Tuy nhiên, suốt 13 năm chung sống, tôi vẫn phát hiện rằng họ còn liên lạc với nhau, lưu số trong danh bạ, kết bạn Facebook và Zalo.
Tôi đã nhiều lần nhắc nhở, nhưng chồng không hề để tâm đến lời tôi nói. Đỉnh điểm là trong một lần cãi nhau, anh còn nói với tôi: “Em không thấy thương nó à?” (ý nói đến người yêu cũ của anh, chồng cô ấy đã qua đời sau một tai nạn). Anh vẫn lén lút liên lạc với cô ta. Vừa rồi, tôi đã làm đơn ly hôn thì anh hứa sẽ thay đổi. Tôi đã lấy điện thoại của chồng và chặn Facebook của người yêu cũ trước mặt anh. Tôi cũng nói rằng nếu anh gỡ chặn và liên lạc lại, thì sẽ không bao giờ thấy 3 mẹ con tôi nữa.
Tôi cũng thương hai đứa nhỏ, một đứa học lớp 4 và một đứa học lớp 2. Vậy nên tôi đã cố gắng bỏ qua và lặng lẽ sống tiếp. Nhưng ngày nào chồng tôi cũng uống rượu, rồi nói xấu tôi trước mặt mọi người. Tôi không sống kiểu đó, nhưng anh tự bịa ra, vẽ chuyện để nói xấu tôi trước mặt người khác. Dù tôi đã nói rất nhiều lần, anh vẫn không thay đổi. Anh vẫn tiếp tục hạ thấp tôi, nói tôi thế này thế nọ để động viên và khuyên nhủ nhà khác, làm tôi cảm thấy vô cùng ngột ngạt.
Khi đang viết những dòng tâm sự này, tôi thực sự cảm thấy bế tắc. Không chỉ là nhắn tin với một cô người yêu cũ, mà cả những cô gái đã có chồng con cũng liên lạc với anh, rồi anh lại xóa hết tin nhắn đi. Đêm hôm, họ nhắn hỏi chồng tôi: “Anh đang ở đâu? Anh về nhà chưa? Vợ anh đâu?”. Tôi tự hỏi, nếu đó chỉ là công việc, tại sao lại phải xóa tin nhắn? Có lần, khi tôi đang ở đó, một cô gái gọi điện tâm sự, anh chỉ ừ à vài câu rồi tắt điện thoại đi.
Bây giờ, tôi không biết có nên tin những lời giải thích rằng anh xóa tin nhắn vì sợ tôi ghen, hay vì bản tính trăng hoa của anh. Từ lúc tôi nộp đơn lên tòa, anh hứa sẽ thay đổi, nhưng vẫn tiếp tục xóa tin nhắn như cũ với những cô gái đã có chồng, đang chán chồng. Tôi cảm thấy mình không có giá trị gì trong mắt họ. Cuộc sống hôn nhân thực sự mệt mỏi vô cùng.