Tác giả: Chuyện của Vàng Anh
“Cứ lớn lên, cứ trưởng thành đi rồi sẽ thấy cuộc sống nó là vậy”; “Có lớn rồi mới khôn ra”; “Có va chạm thì mới thấy đời nó không hề màu hồng như còn trẻ con”; “Đừng suốt ngày suy nghĩ trẻ con, nhìn mọi thứ chỉ toàn màu hồng nữa”;… Đó là những thành kiến được áp đặt bởi những người tự gắn mác “người trưởng thành” cho mình. Tuy nhiên, những thành kiến đó không đáng sợ bằng việc “Đời đã bao nhiêu kẻ xấu rồi, thêm một người xấu nữa thì có sao đâu!” hay là “Cuộc sống vốn dĩ đã không công bằng, mình cứ tử tế thì mình thiệt.”
Khi trưởng thành, chúng mình sẽ buộc phải va vấp nhiều hơn, nhìn thấy nhiều mặt tối mà trước đây chúng mình chưa từng được thấy. Từ đó, chúng mình sẽ dễ dàng bị cuốn theo những mặt tối đó; rồi chúng mình nghĩ nhiều về nó như một nỗi lo sợ không cụ thể, đến mức những suy nghĩ tiêu cực đó ngày một hằn sâu trong trí óc của chúng mình và tự động biến thành “góc nhìn phiến diện”. Rồi từ đó, chúng mình lại ngày một đi sâu hơn vào những suy nghĩ cực đoan đó, chúng mình nghĩ cách đối phó với những điều tự chúng mình cho là xấu xa, là độc hại của thế giới xung quanh. Cứ thế, một thời điểm nào đó chúng mình bất giác nhìn lại, chúng mình đã trở thành một phiên bản, một con người khác lúc nào không hay. Rồi chúng mình tự gán cho con người đó hai chữ “trưởng thành”.
Trở lại với câu hỏi đầu bài: “Có phải càng trưởng thành, chúng ta càng trở nên tiêu cực?” Với quan điểm của riêng tớ thì không phải vậy. Không phải ai trong chúng mình cũng đều như những trường hợp tớ kể trên, với tớ thì càng trưởng thành chúng mình càng nhìn nhận những vấn đề tiêu cực một cách rõ ràng hơn là đúng, nhưng việc chúng mình có đủ bản lĩnh để có thể giữ mình trước những tiêu cực đó hay không là một vấn đề khác. Việc chúng mình bị có bị cuốn theo những suy nghĩ cực đoan đó hay không, hoàn toàn phụ thuộc vào chúng mình lựa chọn.
Tớ rất thích câu nói của một người bạn: “Tớ không những trưởng thành nhờ sự giáo dục của gia đình, nhờ sự dẫn dắt của những người đi trước; tớ còn trưởng thành nhờ cả những tiêu cực xung quanh tớ. Chính nhớ có những tiêu cực đó, mà tớ đã hiểu thêm rằng cuộc sống có nhiều khía cạnh, nhiều góc độ khác nhau; hơn nữa tớ càng thêm yêu những điều tích cực, càng có động lực để làm nhiều việc tốt hơn mỗi ngày.”