Vy và Minh ngồi đối diện nhau trong một quán cà phê nhỏ ven đường. Không gian yên tĩnh, chỉ có tiếng ly chén va vào nhau nhẹ nhàng và tiếng nhạc jazz thoang thoảng từ loa. Đây là quán cà phê mà họ đã từng thường xuyên tới khi mới yêu nhau, nhưng hôm nay, nó lại mang một ý nghĩa hoàn toàn khác.
Vy nhìn Minh, đôi mắt cô ánh lên nỗi buồn sâu kín. “Chúng ta đã thay đổi quá nhiều, anh ạ. Em không nghĩ rằng tình yêu của chúng ta có thể tiếp tục được nữa.”
Minh im lặng, lòng anh nặng trĩu. Anh biết Vy nói đúng. Những cuộc cãi vã liên tục, những khoảng cách ngày càng xa khiến cho mối quan hệ của họ trở nên không thể cứu vãn. Họ đã cố gắng hàn gắn, nhưng mọi thứ chỉ làm cho tình cảm thêm rạn nứt.
“Anh cũng không muốn kết thúc như thế này,” Minh lên tiếng sau một hồi im lặng. “Nhưng có lẽ đây là điều tốt nhất cho cả hai chúng ta.”
Cả hai lặng nhìn nhau, rồi nở nụ cười buồn. Tình yêu không phải lúc nào cũng kết thúc với hạnh phúc. Đôi khi, điều tốt nhất cho cả hai là chấp nhận buông tay, để mỗi người có thể tìm thấy con đường riêng của mình. Và buổi chiều hôm ấy, dưới ánh hoàng hôn nhạt nhòa, Vy và Minh chia tay nhau với lòng biết ơn vì những khoảnh khắc đẹp đã qua.
Bài viết demo bởi ChatGPT