Chồng em gần 40 tuổi, trước nay rất đứng đắn và đàng hoàng. Vợ chồng có thể thi thoảng mâu thuẫn, bất đồng về vài việc, cãi vã chút rồi thôi, nhưng về vấn đề người thứ ba thì chưa bao giờ khiến nhau phải lăn tăn.
Hiện tại, chồng em đã đổi công việc, đi làm tài xế taxi được mấy tháng. Khoảng 1 tháng trở lại đây phát sinh vấn đề khiến em cảm thấy bất an. Có một chị đồng nghiệp nữ trẻ tuổi. Em nghe gọi bằng “chị” nhưng một lần bắt gặp video call thì thấy khá trẻ. Mỗi ngày, họ đều gọi điện qua Zalo với nhau. “Qua lại” ở đây có nghĩa là cả hai cùng chủ động. Ban đầu, họ chỉ hỏi về công việc, sau đó lan man sang nhiều chuyện khác.
Em hầu như không cầm điện thoại của chồng, hoặc vài tháng, nửa năm mới vào xem một lần (chồng không biết). Gần đây, thấy có điều bất thường nên em mới hay xem hơn. Em đã từng phản ứng một lần, nhưng tương đối nhẹ nhàng. Chồng em vẫn lấy lý do đó là chuyện công việc, không có gì thay đổi. Từ lúc đó, em thay đổi thái độ, không còn vui vẻ với chồng như trước, đã khoảng 5 ngày rồi.
Em muốn kết thúc tình trạng này vì không muốn bản thân phải bực bội và chồng thì đi làm về mệt mỏi lại phải đối diện với sự lạnh nhạt của em. Em đã nói với chồng sắp xếp thời gian ở nhà nói chuyện với em một hôm, nhưng anh lấy lý do bận chạy xe, hẹn lần hẹn lữa và không nói chuyện. Sáng nay, em mở điện thoại của chồng trước mặt anh, thấy tình trạng không thay đổi. Em bực mình ném điện thoại xuống nệm. Chồng em nhìn thái độ là biết em bực mình về chuyện gì, cũng vùng vằng bỏ đi làm.
Khi anh ra khỏi nhà, em gửi một tin nhắn, đại khái là: “Trước nay anh đi làm, liên hệ với rất nhiều người nhưng em chưa bao giờ phải lên tiếng vì anh là người chừng mực và đứng đắn. Em thấy có vấn đề nên em mới nói. Nếu anh không cho em cảm giác an toàn, thì em cũng không cần tiếp tục cuộc hôn nhân này!”. Chồng em đọc xong nhưng im lặng, không trả lời.
Em hiểu tình huống hiện tại có lẽ giữa họ chưa có gì, chỉ là có ý với nhau, nhưng vì biết chồng em có gia đình nên họ cứ gọi qua lại nói chuyện như bạn bè, kiếm cớ công việc để không bị bắt bẻ. Cũng chẳng cần xóa tin nhắn vì nhìn vào toàn cuộc gọi, có xem cũng không biết nói gì. Một ít đoạn tin nhắn chỉ nói về công việc và gia đình chị kia.
Em đang là người trong cuộc, lúc này rất bực mình và không sáng suốt. Anh chị đứng ngoài cho em xin ý kiến tiếp theo phải làm gì, vì em thấy chồng em trước nay ai nói gì không phải là anh giãy lên ngay. Việc anh không trả lời có nghĩa là anh không thể phủ nhận nhưng cũng không chấp nhận mình sai. Em chán cái cảnh chiến tranh lạnh lắm, nhưng để nói ly hôn ngay thì em chưa làm được. Anh chị giúp em một cách hành xử khéo léo trong trường hợp chồng em vẫn cố chấp bảo vệ mối quan hệ đó.
Một bạn ẩn danh