Tôi lấy chồng, năm nay là năm thứ 3 rồi. Từ lúc gọi là lấy chồng, nhưng tôi chưa bao giờ có được một ngày gọi là vui vẻ, chưa một lần cảm thấy hạnh phúc. Chồng tôi lúc nào cũng mắng chửi tôi. Anh ấy chưa bao giờ biết bao dung và bảo vệ tôi, cũng không bao giờ giữ thể diện cho tôi. Mỗi lần chồng chửi, toàn chửi rất lớn tiếng, như chỉ muốn để cả thiên hạ biết rằng anh ta đang mắng vợ.
Chồng tôi đi làm lương tháng mười mấy, hai mươi triệu, nhưng chưa bao giờ tự giác đưa cho tôi một đồng một xu nào để lo cho con cái. Mỗi lần con ốm đau, bảo chồng đưa tiền hoặc đưa con đi viện, chưa có một lần nào anh ta đưa mẹ con tôi đi với một thái độ vui vẻ. Anh ấy toàn cau có, mặt mày sưng sỉa. Đồ đạc trong nhà hỏng hóc, hết cái gì bảo anh mua thì anh toàn chửi: “Đ.ụ má, sao cái gì cũng hết!”. Dần dần, tôi không còn dám mở miệng bảo anh mua gì nữa.
Mặc dù chồng tôi không nhậu nhẹt như người khác, nhưng anh ta sống chỉ biết đến bản thân mình, chưa bao giờ nghĩ đến cảm xúc tủi thân của vợ. Việc nhà nhiều khi bừa bộn, bụi bặm cũng không bao giờ anh lau dọn giúp vợ được một lần. Có mấy lần tôi và con về nhà ngoại vài tháng hoặc nửa năm, khi quay trở lại thì thấy nhà cửa toàn mùi mốc, chăn ga vẫn là bộ cũ từ lúc tôi về cho đến lúc quay lại. Chăn ga bẩn đến mức sắp không nhìn thấy hoa nữa, nhưng anh ta vẫn không chịu mang đi giặt. Chồng tôi có thói quen sống dơ bẩn, chịu đựng được sự dơ bẩn, nhưng lúc nào cũng chê bai vợ con là dơ bẩn.
Tôi thật sự chịu hết nổi cuộc sống này rồi. Nhiều lần anh mắng chửi tôi, toàn muốn đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà, đuổi khỏi cuộc đời anh ta. Nhưng khi tôi nói muốn đi làm, anh ta cũng không cho đi. Anh mắng tôi, bảo tôi muốn bỏ chồng để theo thằng khác. Anh ta chửi tôi vì sợ rằng nếu tôi lấy người khác, con sẽ có cha dượng, và cha dượng sẽ đánh đập con. Nhưng thực sự, mẹ con tôi ở với anh ấy như địa ngục. Chồng tôi chỉ lo cho mẹ con tôi những bữa ăn hằng ngày, bữa đói bữa no, có bữa đủ, bữa thiếu.
Tôi thật sự rất mệt mỏi về cuộc hôn nhân này rồi. Mọi người ơi, hãy cho tôi một câu an ủi. Tôi nên vì con mà tiếp tục, hay dừng lại sớm đây? Xin cảm ơn mọi người.
Người đăng ẩn danh