5
(2)

Nắng đã tắt từ lâu, chỉ còn lại những ánh đèn đường mờ nhạt chiếu xuống con phố vắng vẻ. Ngọc đứng lặng trước cửa nhà, tay cầm chìa khóa nhưng không đủ can đảm để mở cửa. Căn nhà mà cô đã chia sẻ cùng Tuấn trong suốt tám năm, nơi từng vang lên tiếng cười đùa và sự ấm áp giờ chỉ còn lại sự ngột ngạt và những cuộc cãi vã triền miên. Tình yêu của họ dường như đã dần bị cuốn đi trong cơn bão mang tên trách nhiệm và sự mệt mỏi.

Ngọc hít một hơi thật sâu, cô không thể nhớ lần cuối cùng hai người ngồi xuống nói chuyện với nhau một cách bình tĩnh là khi nào. Những vấn đề về tiền bạc, gia đình và công việc cứ chất chồng lên nhau, đẩy họ ra xa. Tuấn không còn là chàng trai lãng mạn mà cô yêu ngày nào, mà giờ chỉ là một người chồng cằn nhằn, mệt mỏi. Còn cô? Cô cảm thấy mình cũng đã thay đổi, dường như không còn sự kiên nhẫn và tình yêu nồng nàn như trước.

Ngọc mở cửa và bước vào, tiếng chìa khóa xoay trong ổ vang lên như một nhịp đập trầm buồn. Tuấn đang ngồi trên ghế sofa, mắt dán vào màn hình tivi, nhưng không thực sự xem gì cả. Cô đứng đó, nhìn anh mà không biết bắt đầu từ đâu.

“Tuấn, chúng ta cần nói chuyện,” Ngọc lên tiếng, giọng nhẹ nhàng nhưng chất chứa đầy cảm xúc.

Tuấn quay lại nhìn cô, một thoáng bất ngờ hiện lên trong mắt anh. Đã lâu rồi Ngọc mới bắt đầu một cuộc trò chuyện như thế. Anh gật đầu, tắt tivi và ngồi thẳng lưng. “Anh biết, chúng ta không thể cứ tiếp tục thế này mãi.”

Ngọc ngồi xuống cạnh anh, lòng cô ngập tràn những cảm xúc hỗn loạn. “Em không muốn mọi thứ kết thúc như thế này, nhưng em cũng không biết làm thế nào để mọi chuyện tốt hơn. Chúng ta đã cố gắng rất nhiều, nhưng có vẻ như mọi thứ chỉ càng tệ đi.”

Tuấn im lặng trong vài giây, rồi anh khẽ nói: “Anh cũng cảm thấy như vậy. Anh không muốn mất em, nhưng đôi khi anh không biết mình phải làm gì. Công việc, áp lực… tất cả khiến anh mất phương hướng.”

Ngọc lắng nghe, cảm thấy một chút hi vọng lóe lên. Có lẽ, chỉ cần một chút thời gian, một chút cố gắng từ cả hai phía, họ có thể tìm lại được tình yêu đã mất.

“Em nghĩ chúng ta cần cho nhau thời gian,” Ngọc nói. “Không phải để xa nhau, mà để học cách hiểu và yêu lại từ đầu. Chúng ta đã quên mất lý do ban đầu mà chúng ta đến với nhau. Hãy thử lại một lần nữa, Tuấn, trước khi mọi thứ thực sự không thể cứu vãn.”

Tuấn nhìn Ngọc, ánh mắt anh dịu dàng hơn bao giờ hết. Anh biết rằng dù có bao nhiêu khó khăn, điều quan trọng nhất vẫn là họ không từ bỏ nhau. “Anh đồng ý. Chúng ta sẽ cùng cố gắng.”

Và thế là, sau cơn bão lớn, họ bắt đầu lại từ những điều nhỏ bé, từ những lời nói dịu dàng, sự quan tâm lẫn nhau. Bởi tình yêu, dù có phai nhạt đi theo thời gian, vẫn có thể bùng cháy trở lại nếu cả hai cùng nỗ lực.

Bài viết demo bởi ChatGPT

Bạn đánh giá bài viết này mấy sao?

Bấm vào một ngôi sao để đánh giá bài viết này! (xin hãy trung thực)

Đánh giá trung bình 5 / 5. Số phiếu bầu: 2

Không có phiếu bầu cho đến nay! Hãy là người đầu tiên đánh giá bài viết này.

Admin
Tác giả: Admin

Admin

Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Viết bài và nhận lì xì 500.000 VNĐ

X