Tác giả: Nguyễn Quỳnh Anh
Life Purpose – Mục đích cuộc đời, rồi Passion – Đam mê, hay Sứ mệnh – là những từ khoá nổi cộm trong nhiều năm gần đây. Sau khi trải qua vô vàn công việc và chẳng có “đam mê”, người ta thường hay hoài bão những điều lớn lao hơn:
– Thế tôi sống ở trên cuộc đời này để làm gì? Mục đích của cuộc đời tôi là gì?
– Đam mê của tôi là gì? Sứ mệnh của tôi là gì?
Người ta vội vã chạy theo đủ loại đam mê, tìm đủ mọi cách để tìm ra “mục đích sống” cho bản thân, và mong chờ rằng một ngày khi sống đúng “đam mê”, cuộc đời họ sẽ không còn vô nghĩa, tẻ nhạt nữa. Rằng khi họ chạm được đến “spark” – cái điều duy nhất là lẽ sống của họ, thì cuộc đời họ sẽ bớt buồn chán hơn bây giờ.
Mục đích Sống, và Đam mê – là hai khía cạnh được bộ phim hoạt hình đoạt giải Oscar “Soul” (Cuộc sống nhiệm màu) đề cập tới. Bộ phim kể về Joe – một nhạc công dạy nhạc ở trường cấp 2 với đam mê dành cho nhạc Jazz, dành cả cuộc đời cho âm nhạc nhưng không đạt được thành công như mong muốn.
Đến giây phút mà giấc mơ được biểu diễn cùng một ban nhạc Jazz nổi tiếng sắp thành sự thực, thì Joe lại rơi xuống hố và sang thế giới bên kia – thế giới của các Linh hồn, và bắt đầu cuộc hành trình tìm lẽ sống cho bản thân, thông qua việc giúp một linh hồn khác – Linh hồn 22 – tìm kiếm đam mê của nó.
Giây phút sắp chạm tới đỉnh cao trong mơ thì mọi thứ lại hoá thành bụi khói mịt mờ – khiến Joe càng thêm bám chấp vào khát vọng đó và quyết đạt được nó cho bằng được, để cuối cùng anh có 1 chuyến phiêu lưu kỳ thú, nhận thức được giá trị thực sự của cuộc sống bản thân là gì.
Câu chuyện của Joe là câu chuyện mà rất rất nhiều người trưởng thành trong cuộc sống của chúng ta gặp phải. Ta theo đuổi ước mơ, khao khát, ta theo đuổi danh vọng, thành công – mơ rằng 1 ngày tất cả mọi điều ta khao khát thành sự thực, rằng ta bước trên đỉnh cao của danh vọng, thì đấy mới là ngày ta thực sự sống.
Nếu các bạn trẻ genZ đều biết tới khái niệm “peer pressure” – những áp lực tự tạo ra với bản thân khi so sánh mình với các bạn đồng trang lứa, thì thế hệ trước đó cũng gặp những vấn đề tương tự. Ta bám chấp cái Tôi của bản thân thông qua sự so sánh với người bên ngoài, ta hơn thua tranh đua, ta ép bản thân phải đạt được 1 điều gì đấy – 1 điều gì thật sự “hơn người”, 1 điều gì đó thật nổi bật, thì ta mới thấy được giá trị của bản thân.
Những áp lực vô hình chúng ta tự đặt lên vai về Thành Công, Danh vọng, rồi Đam mê sống, Mục đích sống – khiến ta trượt dài trong vô vàn đau khổ: Khi thành công mãi không đến, khi ta chỉ là “kẻ tầm thường”, khi cuộc đời ta nhàm chán,… Ta tự tạo cho bản thân vô vàn đau đớn khi giấc mơ mãi không chạm tới, còn cuộc đời mãi tẻ nhạt vô thường… Nếu bạn thấy bản thân trong tình trạng “pathetic” – thảm hại đấy, đã đến lúc bạn cần xem phim “Soul”
…
Ở cảnh cuối của bộ phim, có một câu chuyện nho nhỏ được nhắc đến và gây được sự chú ý lớn về ý nghĩa của nó, đấy là câu chuyện của 2 con cá.
Sau khi hoàn thành được mục tiêu cuộc sống là chơi nhạc với thần tượng Dorothea, Joe bỗng cảm thấy phút giây này không thỏa mãn và hạnh phúc như mình vốn mường tượng. Dorothea kể cho ông nghe câu chuyện:
“Một con cá, nó bơi đến một con cá già hơn và nói rằng: ‘Tôi đang cố tìm đường đến đại dương’. ‘Đại dương à?’, con cá già nói, ‘ở đây chính là đại dương’. ‘Ở đây ư?’, con cá nhỏ hỏi, ‘đây là nước. Điều tôi muốn là đại dương!’”
Cũng tương tự là câu trả lời cho bất kỳ ai đang muốn tìm Mục Đích Sống. Khi bạn quá bám chấp vào một “Mục đích” nào đó, bạn tự động bỏ qua tất cả những gì thực sự đẹp đẽ, giá trị đang xoay quanh cuộc sống của bạn. Như con cá nhỏ tìm đường tới Đại Dương, mà không hề hay biết nó đã ở trong Đại Dương bao la bấy lâu nay, “Mục đích sống” của bạn cũng là ngay chính giây phút này đây, ngay tại lúc bạn đang đọc bài viết này.
Mục đích sống là điều tạo ra ý nghĩa cuộc sống cho bạn. Nhưng không phải chỉ rằng bằng việc bạn đang sống, đang hít thở, đang học hỏi, đang tạo ra giá trị cho cuộc đời thôi – là bạn đang thực hiện đúng Mục đích sống của bản thân rồi hay sao?
“Mục đích của cuộc sống là Sống. Sống cho thật trọn vẹn từng giây phút. Chỉ thế thôi là đủ rồi.”
Một bài học mà mình học được trong suốt hành trình cuộc sống – đấy là học cách “Buông”.
Đặt ra mục tiêu cho chính mình và Buông.
Thực hiện đúng những gì bản thân cần làm, làm hết mình – và buông mọi bám chấp tới kết quả.
Sống mọi giây phút trọn vẹn như chính nó, học hỏi và phát triển từng ngày – chỉ thế thôi, là đủ thứ việc để làm, để bận rộn sống và tận hưởng cuộc sống rồi.
Cuộc đời này vốn dĩ thực sự “Nhiệm Màu”, nó đẹp đẽ không tưởng, nhưng khi hai đôi mắt bạn chỉ chăm chăm nhìn vào một tương lai xa vời nào đó, một ước mơ xa xăm nào đó, bạn đã tự bịt mắt mình khỏi Mục đích sống của bản thân mất rồi.
Và khi đó, bạn đẩy mình vào trong nỗi khổ sở – chỉ vì bạn quên mất sự kỳ diệu của cuộc sống này, những may mắn, ban ơn phước lành mà bạn đang có mỗi phút giây. Rằng hiện tại bạn đang có sức khoẻ, đang được hít thở thôi – đấy là cả một ban ân to lớn.
Liệu bạn đang có mải tìm “Mục đích sống” mà quên đi việc thực sự “Sống”, sống cho thật tốt hay không?
Và định nghĩa của bạn về việc: “Sống thật tốt” là gì?
Chia sẻ thêm với mình dưới phần bình luận nhé
Chúc bạn bình yên trong giây phút này!
Quỳnh Anh – Mystic Cat Lady